Bài 2: thử sử dụng Hugo để làm web
Đây có thể nói rằng việc học lại từ đầu là sự khó khăn. Những gì tui biết đều vô dụng.
Làm lại web lần này tui muốn “nói không” với web động. Nó khiến tui mất quá nhiêu năng lượng cho việc xử lý nhiều thứ liên quan đến ngôn ngữ kịch bản PHP, nền tảng quản lý nội dung WordPress và nhiều thứ linh tinh khác,… Tui còn bị một số kẻ dã tâm muốn xoá sổ website bằng cách tấn công từ chối dịch vụ hoặc cố khai thác lỗ hổng bảo mật.
Kết quả là loay hoay với vấn đề kỹ thuật trong đằng đẵng nhiều năm mà chẳng viết được những bài viết nào chất lượng. Mục đích và phương tiện bị nhầm lẫn với nhau. Điều này khiến cho blog trông chẳng ra blog chút nào, trở thành một nơi thử nghiệm các thứ kỹ thuật về web. Như vậy, hoá ra không khác gì việc tui có cái xe máy để đi lại, để rồi chưa thấy chinh phục được cung đường nào ngoài việc tui đã trở thành một… anh thợ sửa xe máy. Chuyện chẳng hiểu nổi!
Bài này rất vớ vẩn, nội dung của nó nhạt toẹt, thông tin dùng Hugo đã được cung cấp ở bài viết trước đó rồi. Nhưng dù sao cũng cho bạn biết sơ qua rằng Hugo là sinh ra HTML nhanh chóng lắm, soạn bài với file MarkDown, chỉ save bài một phát là mở qua trình duyệt trang web đã cập nhật cho bạn xem rồi, trong vòng 1 giây.

Việc làm web tĩnh nghe vậy chứ cũng không đơn giản tí nào. Thời đại của web tĩnh qua từ lâu nên lặp lại nó sẽ vô cùng nản lòng nếu không áp dụng cái gì đó hiện đại, phù hợp với thời điểm hiện tại.
Vậy là tui phải tìm một nền tảng để từ đó nó sinh ra HTML tĩnh. Bạn đã thấy ở Bài 1 rằng tui chọn Hugo để tạo HTML thay vì ngồi gõ từng dòng HTML, chỉ ngồi đánh máy nội dung bài viết và xuất bản.

Vậy là từ nay từ bỏ kiếp nạn vọc CMS như Drupal, Joomla!, WordPress, Django, DNN,… để ôm lấy trình soạn thảo file thô dùng cú pháp MarkDown để viết bài, sau khi ưng ý chạy lệnh hugo để sinh ra web tĩnh. Cuối cùng, dùng lệnh git để commit lên Github nhằm xuất bản các bài viết. Khi đang gõ dòng này, tui chợt nhận ra, việc này cũng nhọc nhằn không kém việc soạn bài và bấm nút xuất bản hoặc nút lưu trên các CMS từng thử trước đây.
Tính ra, có khi ca này tui lại rơi vào tình cảnh “tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa”. Chưa biết chuyện gì xảy ra, cuộc đời luôn là câu chuyện “Tái ông mất ngựa” - nào hãy đợi xem sao nhé.

Còn một điều nữa đó là web tĩnh làm cho việc comment hoặc tạo form gần như bất khả thi. May sao, tui kịp nhìn thấy Hugo có hỗ trợ Disqus nên giờ đây bạn có thể comment ngay bên dưới bài viết này.
Hãy ghé thăm trang KACBT để xem tui học mỗi ngày!